Châu bột
0903.423177, 341047, 268131/2301
FB Trần Việt Châu https://www.facebook.com/chau.tranviet.50
Hoàng Thị Nga
HN-VN
Thanh Thuy Nguyen 20 tháng 11, 2018
CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ
Có lẽ đây là lần đầu tiên bắt gặp hình ảnh này! Gương mặt thân thuộc nhưng bộ trang phục thì xa lạ. Đã 23 năm! Không phải quá nhiều nhưng cũng không hẳn là quá ngắn, bởi chừng bấy nhiêu thôi với không ít người cũng đã đủ đi hết một cuộc đời...Còn cuộc đời và con người mà tôi biết gắn bó với quãng đời sinh viên 4 năm trời đại học của tôi cho đến tận bây giờ . Ngay từ những ngày đầu tiên, rời vùng núi Hà Giang xa xôi đến với một Hà Nội hoa lệ , hào nhoáng lẫn với những xô bồ, bon chen hối hả của cuộc sống đời thường, cuộc đời tôi như lật giở sang một trang sách khác. Nói một cách chính xác hơn thì phải là một thế giới khác.
Với rất nhiều sách, chủ nhân của thế giới sách thu nhỏ ấy là một chiến sĩ an ninh mang quân hàm trung tá . Người mà ngoài nhìn vào người ta chỉ thấy đó là một người đàn ông bình thường như bao người đàn ông khác lẫn trong đám đông của phố phường Hà Nội bụi bặm và đông đúc . Nếu có điều gì đó khác biệt, nhưng phải thật chăm chú mới có thể nhận ra, là ánh mắt. Sự tinh anh, thấu suốt trong đoán định ánh lên trong đôi mắt qua vẻ mặt điềm đạm, cương nghị của một con người từng trải . Và với tôi, một cô bé đang say mê học hỏi thì không chỉ có thế, với tôi người ấy là thần tượng. Thần tượng của tôi nói tiếng Nga , tiếng Anh như gió. Cũng ít ai biết rằng thần tượng của tôi còn là một KGB ngầm từng tham gia phá rất nhiều vụ án. Kiên định, khôn khéo trước kẻ thù khi đấu trí - trong một môi trường mà chỉ cần một sơ suất nhỏ, một phút đánh mất mình là bước vào bóng tối- thần tượng của tôi đã vượt qua tất cả, không tham danh lợi , không luồn không cúi, ngẩng cao đầu với cuộc đời bình dị thong dong, trọn nghĩa vẹn tình trước sau như một giữ trọn mình trong bộ quân phục vinh danh!...
....Và không phải ai xa lạ thần tượng của tôi - người tôi vẫn luôn yêu quý và kính phục - người tôi vẫn luôn gọi bằng hai từ yêu quý: Chú tôi - Nhân cách Một Người Thầy ! ).
(Nhân ngày 20/11 viết về Chú với lòng biết ơn sâu sắc nhất! Cảm ơn Chú và Dì những người luôn rộng vòng tay đón con về với gia đình thứ hai của mình mà con chưa một ngày báo đáp !!!).
Thơ Trần Việt Châu tặng Bạn Trỗi K6
13 tháng 7/2020 · Thân tặng các bạn Trỗi (Bài này viết trước khi Việt Thắng mất - CB có nhắc đến sự đam mê của bạn ấy!).
TỰ SỰ BẠN TRỖI!
Ngày “tươi” thì ít, ngày “ôi” thì nhiều.
Thời gian còn lại bao nhiêu
Tình chưa trọn vẹn, biết chiều lòng ai?
Sớm muộn rồi cũng chia tay,
Nhưng mà sao nhớ sớm mai bọn mình…
Để lòng lưu lại ảnh hình
Sắc trời Hưng Hóa mối tình đầm sâu.
Chiều sân bóng, đá quên sầu,
Đầu xanh in bóng bên nhau luyện bài.
Tiếng còi nhớ những sớm mai
Trật tự, thể dục miệt mài sớm trưa
Sông Hồng - Hưng Hóa, đò đưa…
Chuông nhà thờ đổ, nhặt thưa bóng chiều.
Quanh trường phượng vĩ yêu kiều
Tuổi thơ nhắc lại bao điều thiết tha…
Thế rồi cuộc sống dần xa
Mỗi người một nghiệp nên xa bóng hình :
Người hải ngoại, kẻ nhà binh
Người thành nhà giáo, an ninh có người.
Bạn là thầy thuốc cứu đời
Kỹ sư, nhà báo, lại rồi TW
Airlines Nam Việt, dẫn đường “rối tinh”…
Trong anh em của bạn mình
Đứa hành nghề chợ, tối rình Uber.
Cho dù cuộc sống bộn bề
Những khi gặp lại sắt se vẹn ngời.
Trái tim nhân hậu với đời
Dù đằng trong nớ, ở ni, ở ngoài…
Nha Trang đã gặp nhau rồi,
Quy Nhơn trót hẹn mình ngồi với nhau
Thế mà chẳng được mới đau*
Thôi thì, thôi thế lần sau một điều
Thăng Long mong gặp bạn nhiều?
Để mà zui zẻ nhiễu điều – giá gương.
Năm nhăm năm, vẫn tỏ tường
Mối tình bằng hữu con đường ta đi…
Bạn ơi kỷ niệm khắc ghi!
Trường đời vẫy gọi, ơi “Trường Trỗi ” tôi!…/.
*Năm 2018, có hẹn nhau vào Quy Nhơn, nhưng không thực hiện được.
(TVC, chiều 23/6/2020).
NHỮNG KHUÔN MẶT THƠ NGÂY!
Của tháng ngày xưa ấy
Bao giờ ta trở lại
Hình bóng cũ còn đây.
Ơi, núi xẫm sương dầy
Trên đất rừng Việt Bắc.
Đôi mắt ngời man mác
Khóa sáu trường Trỗi tôi!
Ơi, cuộc đời nổi trôi
Tuổi mười hai, mười ba.
Chú lính nhỏ xa nhà
Niềm nhớ nhung vời vợi.
Yêu biết bao Hà Nội
Trời mây thời đạn bom.
Doanh trại chiều xào xạc
Tiếng chim kêu xao lòng.
Nỗi lòng ngày thơ ngây
Vui buồn theo trời mây.
Chiều vui sân bóng đất
Đêm nằm ôm thú bông.
Giữa vùng sâu dân dã
Thầy cô là mẹ cha
Đằng ấy ở số nhà
Biết thằng kia, con ấy?
Đôi mắt người còn đây.
Quân phục xanh mầu cây
Mũ xanh mầu bàng bạc.
Chú lính bé cỏn con
Đêm mơ “tè” ra chiếu
Để chúng bạn đàm tiếu
Đặt nick name “Kiên dầm”.
Mái đầu xanh thơ dại
Mắt tròn xoe tinh nhanh.
Của ngày xưa năm cũ
Mãi mãi là bức tranh.
Nhớ mấy dẫy nhà tranh
Trên Đại Từ - Bắc Thái.
ảnh hình anh còn mãi...
Trong những ngày tuổi xanh.
Ơi chú lính loắt choắt
Cặp mắt sáng long lanh.
Cứ ngời qua năm tháng
Để chùng mình vinh danh.../.
(TVC, sáng 27/5/2020).
(TVC - Ngẫu hứng - sáng 27/5/2020).
LŨ CHÚNG TÔI
Kẻ từ trên không bổ xuống,
Người từ duyên hải nhào vô,
Đứa ở Hà Nội vào,
Đứa từ thành phố Hồ Chí Minh ào tới,
Đến Cồn Cỏ yêu thương...
Cồn Cỏ - Cồn lau, gợi niềm nhung nhớ!
Ôi mảnh đất của tháng năm lửa đỏ
Khúc ruột miền Trung dằng dặc.
Lũ chúng tôi:
Sinh từ chiếc nôi trường Trỗi.
Nơi thẳm sâu yêu thương của tháng ngày thơ ấu.
Sinh ra trong khói lửa cuộc đời.
Lũ chúng tôi:
Hội tụ về đây,
Trước Cồn Cỏ xanh rờn với biển.
Bạn hỡi, người ơi hôm nay ta đến,
Ngắm trời mây Quảng Trị - Đông Hà,
Mênh mông, mênh mang, biển rộng bao la.
Cái đẹp ngời xanh mầu non nước
Ghi danh, vinh danh, cột cờ tổ quốc.
Nêu tên, nêu tên chòi cao Thái Văn A từng bước,
Giữa đảo trôi, biển mặn, sóng xô bờ…
Biển biếc xanh, sóng vỗ dậy xôn xao.
Lũ chúng tôi:
Thủa xa xưa đầu xanh bụi phấn
Nhớ khúc quân hành, tuổi nhỏ, tiếng loa xa...
Để đến hôm nay mái đầu tuy bạc,
Mà sao còn mãi giấc mơ hoa.
Đến với Cồn Lau – Đông Hà – Hiền Lương – Vịnh Mốc.
Trang sử chiến tranh ghi trên triền dốc
Còn lại lời ca rung động quá, ơi người.
Đêm trên đảo làm sao ngủ được
Gió vi vu, hương đọng, biển trăng ngân,
Trời đất vụ vần tâm tưởng chứa chan...
Đêm nghe kể chuyện ngày xưa dí dủm,
Chúng tôi nằm nâng giấc mơ trưa...
Của hạnh phúc đơn sơ ngày hội ngộ.
Đảo thương ơi, con sóng lộng dâng trào,
Cứ thế mà trôi, biển thắm đẹp xiết bao,
Thăm thẳm - mông lung - xanh đến nghẹn ngào.
Trường Trỗi ơi, để bọn mình nhớ mãi...
Hình ảnh thủa ấu thơ xưa trở lại.
Trại Hòe, Đại Từ - Bắc Thái,
Của Quế Lâm - trường cũ Y Trung,
Của Quế Lâm, trường mới - đồi thông.
Dòng Ly Giang đẹp đến nao lòng,
Với cảnh sắc Đại Lầu, Lô Địch...
Lũ chúng tôi:
Suốt năm dài tất tả.
Giặt mầu trời Hưng Hóa,
Nhớ cảnh cùng dân nhổ cỏ lác đầu đông...
Kỷ niệm không phai đọng mãi trong lòng.
Để đến hôm nay về đây gặp lại.
Cồn Cỏ - Cồn Lau – phất phơ xa ngái,
Sóng sóng từng cơn em tắm giữa chiều
Làm duyên như cái thời thủa ấy!
Để cái tuyết trinh, thanh tao đến cùng mãi mãi,
Em là Nhung, Xuân Mai, là Hà, là Thảo?...
Để sóng gầm gieo nỗi nhớ nôn nao,
Vương vương lòng trai trẻ...
Cồn Cỏ - hòn vọng lâu giữa biển,
Gió giật, sóng lay, bóng hình em hiển hiện.
Lũ chúng tôi:
Tuổi thơ ngây trong sáng,
Đong ánh mắt nụ cười, buồn vui, đót đắng
Tiếng mắng nhau như ngày thủa trước?
Khi bạn mình hồn nhiên hút thuốc...
Lũ chúng tôi:
Chẳng thể nào kể hết!
Kẻ ở chiến trường,
Người nơi hậu tuyến,
Có kẻ chạy xe ôm,
Đứa là quan chức.
Sống giữa đời thường, buồn vui cơ cực...
Hôm nay gặp mặt nơi đây,
Đông Hà – Quảng Trị.
Chiến trường xưa,
Cầu Hiền Lương, đôi bờ Bến Hải.
Cột cờ còn tung bay mãi mãi
Dẫy Trường Sơn cõng gánh nặng mặt trời,
Hoa cỏ dập dờn, sóng và gió mênh mang...
Lũ chúng tôi:
Hội ngộ về đây
Có cả bạn bè K10, K9
Những người vợ tảo tần hiền thục,
Những thiếu nữ lụa là như ngọc,
Làm say lịm tim người...
Lũ chúng tôi:
Khó thể nào kể hết
Ai là Phú, là Biên, là Hồ, là Hùng, là Thái
Ai là Sơn, là Thụy, là Quang,
Là Minh Chính, là Tiên, là Lộ Bồng, Châu Bột...
Cồn Cỏ tuy xa mà khó rời đến thế!
Bởi đáng yêu hút hồn diễm lệ,
Của đất trời, sương khói, biển xa khơi...
Cồn Cỏ - Cồn Cỏ anh hùng
Nơi chúng tôi một lần gặp gỡ
Đất với người rộng mở
Vẫn để thương, để nhớ vô cùng...
Người ơi!./.
(TVC, 25/04/2019)
(Theo lời hứa, CB làm một bài văn xuôi hay là thơ để nhớ về một sự kiện của bọn Trỗi chúng mình sau chuyến đi Đông Hà, Vịnh Mốc, thành cổ Quảng trị và sông Bến Hải, đặc biệt là 2 ngày đêm tại đảo Cồn Cỏ . Bài thơ chưa được chỉn chu cho lắm, nhất là vần và luật. nó không đề cập đến khoảng không gian và thời gian nào mà là sự tản mạn giữa hiện tại và quá khứ của bọn chúng mình. Có gì hay dở mong các bạn góp ý nhé để CB chỉnh sửa).
Mời xem bài liên quan:
- Cồn Cỏ 18-19/4/2019 - Tổng hợp
- K6 hành hương tri ân - Video Hà mèo
- K6-TSQ VỚI LƯỠNG QUẢNG - Vũ Duy Sơn
- Cồn Cỏ - điểm hẹn của những người bạn Trỗi - Trần Vinh Quang
- Lũ chúng tôi - Trần Việt Châu
(Xin gửi Lê Trọng Triều và các bạn Trỗi K6)
ĐÓN BẠN
Long lanh mặt nước gió Tây Hồ.
Trỗi ở Hà Thành ba chục đứa,
Hẹn bạn về đây “cháy” chuyện trò.
Nụ cười ánh mắt trao thương nhớ
Chuyện cứ ran ran khói, bia mờ.
Gió thu còn lại bao là gió
Nhắc chuyện thằng ni ở nước mô?
“Ngỗng” ta ở bển, khôi ngô lạ
Điệu cười man mát nét huyền mơ.
Thanh Bình - gái Trỗi mà đoan chính,
Vóc dáng còn nguyên vẻ diễm hằng…
Chuyện tui ông kể ngày xưa ấy!
Miệng ngoác tay trao cốc bia vàng (he, he…).
Dù sắp bẩy mươi mùa khoai sọ,
Vẫn đậm ngày xưa vỡ tiếng cười…
Trỗi xưa Hưng Hóa ngày hội tụ
Trấn Vũ trời say lỗi tại người.
Yêu thương còn đấy mùa cỏ úa,
Ôm cả đất trời thương mến thương.
Ta lại hò nhau hội Nhiếp gia,
Sơn “kều” bắt cảnh “ trúc cong cần”
Sơn Vũ than van thời với thế,
Cả Phát âm thầm tay nắm tay…
Đăng Sơn tư lệnh phớt cha đời.
Thanh Bình để chúng tôi mang nợ
Một thủa mơ huyền trong trắng thay.
Việt Sơn, Đỗ Dũng còn tuấn tú
Hoàn “bệu” cười rung chén rượu đầy.
Biên “rồ” xứng danh là chủ thớt,
Kiên quyết “lệ quyên” bữa tiệc mừng.
Tu La ngả ngớn phô răng tốt
Bên bạn Thanh Hùng báo Công thương.
Lại anh Tứ Qúy – trời, mây, gió.
Ngồi cạnh Khánh “choang” “đỏ ba chuyền”…
Quảng Tỳ - Lương Ngọc và Minh Chính
Sao thắm tình người “Trỗi” Tràng An
Thanh Trung, Đa Vít, Bằng “ruồi”
Thách thằng Châu “bột” nuốt hòn đá bia…
Ai kia đại náo thiên cũng cũ
Hay bóng “Ngộ Không” trẩy kinh về, (chú thích: Cường khẹc).
Thông “đì” Bình “tũn” còn duyên mãi,
Chí “dốt”, Tam Châu “sứng có nghè”?...
Đoàn Quân người cuối giờ khép lại,
“Tống” cả bọn mình đến cõi say.
Trời ơi, gửi gió thu còn mãi,
Để chúc người về sóng Duno…/.
(TVC, sáng 10/09/2019)
ĐÓN BẠN TRỖI VỀ BÊN Ụ PHÁO!
(Năm 2018)
(TVC, viết lại - sáng 26/6/2020)
(Còn một số bạn có mặt hôm đó Châu Bột không nhớ hết, nếu các bạn nhắc mình sẽ bổ sung tiếp)
Lung linh nắng trải gió Tây Hồ.
Trỗi ở Hà Thành dăm chục đứa,
Hẹn bạn về đây nhắc tuổi thơ.
Nụ cười ánh mắt vẫn mộng mơ
Chuyện nổ vang trời, chén rượu thơ.
Nắng thu còn lại bao là gió
Gọi mặt từng tên Trỗi thủa nào.
“Ngỗng”*2 ta ở bển khôi ngô nhể!
Nụ cười ướt át nét mi cong.
Tường Vân bạn vẫn còn tươi thế !
Đẹp đến mê ly, đẹp thẫn thờ…
“Chuyện mày” tao nhớ như in đó!
Bạn xoạt bia “zô” với tiếng khà.
‘‘Tao nay bẩy mươi mùa khoai sọ,
Cứ lăn, cứ xả, cứ nổ trời…’’.
Tình người trong Trỗi khi hội ngộ
Ụ pháo share vui chẳng thiết về?
Hỡi ôi! Tiếng pháo còn vọng mãi*3
Gọi cháu con từ Hưng Hóa xa*4.
Thương nhau thương mãi đời cỏ úa
Ta điểm tên người yêu mến yêu:
Trước tiên giới thiệu ‘‘Hội nhiếp gia”
Kều Sơn phó “nháy” nhất khóa ta,
Bắt cảnh, nghiêng người, cong “cần trúc”.
Để “Bệu”*5 cười rơi bát tộ tiền.
Biên “rồ” xứng tên là chủ thớt!
Lệnh truyền các chú phải “lệ quyên”!
Tu La – Thắng Tạ phô răng trắng ?
Bên bạn ‘‘Xiểm’’ Hùng mót thông tin.
Duy Sơn lớn tiếng phê thời thế !
Cả Phát u hoài mắt lim dim…
Tạ Chính nghiêm trang như tướng quân ?
Đăng Sơn tư lệnh phớt bơ đời ?
Thanh Bình sắc đẹp khuynh nhân quốc !
Bình ‘‘Tũn’’ rụt rè, chén nốc ao…
Để anh Tứ Qúy sầu nao cõi hồn ?
Khánh "Choang" mới có thần hồn
Sợ nhà thơ "Cọ" Lập Công si tình.
Đoàn Quân đi trước đoàn quân lính
Đưa cả chúng mình đến sông say.
Việt Sơn, Ngọc ‘‘Mốc’’ cùng Minh Chính,
Nói chuyện bạn bè trước thủy sau chung.
Bằng ‘’Ruồi’’, Tuấn Quảng, Thanh Chung
Giết thằng Châu ‘’Bột’’ một nồi đá bia !
Ai kia đại náo thiên cung đấy
Hay bóng Ngộ Không "trộm" trái đào*6.
Thông ‘‘Đì’’, Bình ‘‘Quản’’ hay duyên nợ
Chí ‘Dốt’, ‘‘Tý’’ Châu : Sứng có nghè.
Còn anh Tình ‘‘Mốc’’ chim bay mãi
Mà để Anh Minh trấn bạn mình *7…
Hùng Quân, Vương Dũng, Phạm Cường nghe
Có đón Phan Hùng đít vắt ve…
Chí Hùng dao giảng lời tiên phật
Dậy bạn Kim “Rồ” cách dắt xe.
Còn anh Thụy ‘‘Nái’’ đơm đâu đó !
Mơ bắt gà ‘‘quê’’ Hưng Hóa đê…
Làm sao không nhắc ông Lộ “Kếch”:
Đinh Nghĩa, Công Thành. Minh Nghĩa ơi!
Tiếng sáo, phong cầm vang trống ếch
Y Trung , Trường Mới nhớ sông Ly…
Nhớ chăng câu hát xưa còn mãi
Trong bạn lòng nghe ấy hai vần:
“Trông xa cứ tưởng bánh bao nhân…
Thì ra là bánh bao nhân…đường…”.
Thong dong giăng gió ngày Trúc Bạch
Để nhớ bạn vàng buổi sớm nay…
Vài câu thơ ‘‘bụi’’ lòng ghi tạc
Trỗi bốn phương trời có những ai./.
(TVC, viết lại - sáng 26/6/2020).
- Chú thích:
*1, đón Lê Trọng Triều từ Hungary về.
*2, Nick name của LTT
3* Trận địa pháo ven hồ Trúc Bạch.
4* ta về Hà Nội đầu năm1970, ụ pháo đã xây dựng.
5* Vũ Quốc Hoàn
6* Cường “Khẹc”.
7* Nói về tình bạn giữa Anh Minh và Ngô Sơn.
(TVC - Hồi ký về Trỗi gặp nhau ở số 1 Trấn Vũ năm 2018).
Trần Việt Châu 26 tháng 6, 2020 ·
Đăng nhận xét